* Trời Xưa Gió Qua *
Trưa nay … lối hạ không ngọn gió
làm sao thấy được những cánh diều
Cánh diều một thời của cô nhỏ
mơ ước năm nào đã quạnh hiu ?
Ta nhớ chiều xưa gió bay lên
và những con đường nắng rất riêng
Gió nghiêng hoa nắng dài thêm tóc
Ơ kìa…ánh mắt có chao thêm ?
Gió thổi từ chiều mưa thấm vai
lối mưa người đợi bóng ướt dài
Ngập ngừng … sao gió không mạnh nữa
thổi người gần lại che chung mây ?
Tháng ngày ta lớn lên cùng gió
nghe mát hồn xanh áo lộng tà…
Hình như gió cũng… làm sao đó
lộng cả tình si bước chân qua …
Bây giờ mùa gió không thèm ghé
lại giông bão ngang tạt mảnh hồn…
Ta ở nơi này không có Mẹ
gọi gió mà gào lên nhớ thương …
Thôi thì gió ơi im đi vậy
cho chợt nghe sâu gió giữa lòng
xào xạc nhớ thương từ thuở ấy
Người đi – Người đợi có quên không ?
Hải Âu
|
|
|
You can follow any responses to this entry through the
RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.