Sympathetic Thoughts – Giao Cảm





After reading a friend’s sharing note from heart, she suddenly wanted to write down, wanted to write about so many things …. Though, she didn’t know where to start….

Maybe…just wants to say something like this … No one can thoroughly understand a person (including that person him/herself, probably). However, we seem to always look at others with our subjective, prejudiced eyes, and then, easily to judge them wrongly, misleadingly, or to jump to absolute misunderstanding conclusion.

Sincerely, she herself can proudly say that she has never misunderstood anyone for a long time, never judged anyone instantly. It was not that she had such a way of thinking coming from the middle of nowhere. The truth is, she had learnt such perspective from her own painful experience: even though she often goes out of her way to do many things in the favor of others (with her enthusiasm and from the bottom of her heart, unconditionally), nevertheless, many of those others had formed quite many misconceptions about her doings, or misjudged her will awfully, sometimes even had ridiculous prejudice against her, making no sense.

She is definitely not a saint. Thus, of course, she once had felt so annoy, frustrated, resentful about those others’ lack of understanding and compassion. However, very fortunately, she always tries to meditate and contemplate her own’s being, always finding ways to give reasons or to make excuses for those others. It’s not that she’s high-minded, magnanimous or so; it’s simply just an effective way for her to overcome her negative emotions, to keep holding her head up high, to practice her courage and patience, to vigorously move on and accomplish her goals….

Maybe…that’s all ! *_*

Hải Âu




Đọc xong 1 note trải lòng của 1 người bạn tự dưng lại muốn ghi ra, muốn viết biết bao nhiêu điều…. Nhưng rồi cũng không biết phải bắt đầu từ đâu….

Chỉ muốn và rất muốn nói ra 1 điều thế này… Không có ai có thể hiểu hết được chiều sâu của một con người, kể cả bản thân người đó. Mà con người thì luôn nhìn người khác bằng con mắt định kiến chủ quan của mình và rồi làm cho mình luôn dễ nghĩ méo mó, nghĩ sai, hiểu lầm người khác.

Bản thân cô có 1 điều rất tự hào là từ lâu rồi cô không bao giờ hiểu lầm ai, không bao giờ vội vã phán xét ai cả. Không phải cô tự dưng mà có được cách nghĩ đó, chẳng qua là vì cô rút ra từ những trải nghiệm đau đớn của chính bản thân, khi cô làm bao nhiêu điều từ nhiệt huyết, từ máu tim của cô mà vẫn bị người khác nhìn một cách méo mó, lệch lạc đôi khi đến mức mà cô không hiểu cách nào mà họ có thể nhìn nhận về con người của cô nó sai lệch 180 độ buồn cười đến như vậy.

Cô cũng không phải thần thánh gì nên cũng đã từng oán hận, chán nản, tuyệt vọng về tình người,… nhưng rồi cô lại có cái may mắn là luôn biết tự nhìn lại bản thân, luôn tìm cách tự giải thích, biện hộ dùm người khác. Không phải là cô cao thượng gì mà đó là 1 cách hiệu quả để cô vượt qua những cảm xúc tiêu cực của cô. Để mà tiếp tục đứng dậy, rèn luyện bản lĩnh nghị lực, sống tiếp và cố gắng thực hiện những điều mà cô hướng tới….

Chỉ vậy thôi… *_*

Hải Âu

You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.

Comments are closed.