Phong Viên Vọng Cố Nhân



* Phong Viên Vọng Cố Nhân *


Vườn thu phong mấy lần thay lá
vàng úa theo vai áo phong sương
Tình phong nguyệt giữa đời vội vã
nhuốm hàn phong lạnh trắng vô thường…

Người đến…người đi dài sông Tương
còn thương…còn nhớ mấy đoạn trường
Giang thượng lam yên hàm cố ảnh
Tương tư nhẫn đoạn biệt song phương ?

Mây nổi hồ in bóng gió trôi
Ngàn xưa ngàn sau … mây chưa nguôi
Gió thổi chiều sương xanh tóc rối
bay lên … thơm lên … những hoa đời..

Này hỡi người thương rất lạ
bao giờ trở lại vườn mơ
“Nhìn mưa lắng đọng khung cửa
ôn kỷ niệm buồn đã xưa ???”

Có biết những chiều đợi chờ
khúc Thủy Tiên ướt đường tơ
Dạ quá bán sinh bạch phát
vì thương… vì nhớ không ngờ !

Gió giờ mưa ngang phố
trầm lạc mộng phù vân
sao chưa về đâu đó
tri âm lại một lần…?

Chớm thu lá đổ bâng khuâng
Dạ phong viên vọng cố nhân thâm sầu !

Hải Âu

Category: Thơ - My Poems
You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.
No Responses