Nostalgic Winters – Ký Ức Ngày Đông Cũ


RomanticWinter1




Promenading round the towns during winter has always been a peaceful and passionate joy of her … Especially when she walks under glistening snowflakes flying around touching her hairs, dropping on her shoulders, dancing under sparkling street lights, or when she wanders alongside the white frosty banks of the river embellished with twinkling moon and stars, it always rejoin her ardent and fervent memories. Till now, it’s still earnestly …

She recalls the little town home in foggy London with a flowers garden at the front surrounded by rustic wooden fences and a tiny ajar gate. She had stayed there in a cute and cozy room during 1 year of studying A Level. .. She used to walk from there to school across the slopes of the very fresh green hills…

She remembers about spending the very peaceful and delightful winter holidays at her friends – Phương Ngọc’s lodging home. The host family was gone for the whole holidays time so they left their home in the care of Ngọc with the privilege of inviting friends to come over for the holidays celebration. Thus, 4 of them (Phương Ngọc, Lan Phương, Nancy and herself) went grocery shopping together. Even they were trembling badly in the cold, they were still singing loudly with so much passion and joy. After they made it back to Ngọc’s place, each of them prepared their own special savory dishes for dinner (honey baked chicken, combination fried rice, tuna & potatoes salad, asparagus egg drop soup… ) and set them up on a simple but elegant decor table with sparkling lit candles and beautiful flowers bouquets creating such a warm, soothing atmosphere for them to enjoy meals, chit-chat about people and life, and laugh light-heartedly all night… Then, they all savored a hot bowl of sweet green beans in coconut milk syrup dessert while enjoying Ngọc’s lovely piano playing… She seems can still feel her passionate heartbeats of those holidays moments…unforgettable…

The heaven sky of college life in England was where she saw snowing for the first time, and also where marked the first love romance of a Saigon girl with a Hanoi guy. It was where she and he often competed vigorously in ping-pong and chess games at recesses, where she or he would catch buses and subways to work overtime, or to go to his lodging home to do homework together ….
It was also the place where he and her best friend Phương took care of her for each meal, each sleep while she was suffering chicken-pox …. Perhaps he has never known those days can still make her eyes dewed with tears…

And a delighted memory of the college dinner party on a cruise along the Seine River sparkling with the moon and stars reflection… On that day, she and all her friends became charming and elegant gals and guys toasting to celebrate each other’s academic accomplishments this past semester and to tell each other their upcoming plans … What a passionate Paris night of youth filled with dreams and aspirations …!

She also recalls of the Christmas Eve at the Grand Place square of Brussels … She and her paternal relatives sat enjoying warm comforting coffee, hot chocolate at a cozy table on a wooden deck of a restaurant at the corner of the square. From there, through the glass windows, she took pleasure in watching the merry scene of children, local families playing ice-skating in the center of the square in sprinkling snow.

And another memory about the huge nice building of Regus corporation, where she was just an 18-year-old housekeeper girl but every day working there was a joyful, enjoyable day … She kept every suit of the building clean, tidy with sufficient amenities and supplies. Everyday, she greeted everyone with a bright smile and sometimes cheered them up with some funny jokes. Colleagues in the company (even in the senior positions) always show the respect and appreciation for her. Many of them told her that every time they saw her running on errands non-stop from room to room, from downstairs to upstairs with an enthusiastic and zealous attitude, they felt less stressed, less tired and much more excited with work.

On the day she left England for the US, each person of that place gave her a small souvenir and said deeply-felt words, “We will miss your bright vigorous smiles very much !”

Those pristine years of pure white snow has always warmed her heart on each journey during the chilling winters of life, so then her soul again will gently and gently catches the refreshing spring breeze of youth filled with aspirations.

And the seagull’s wings will soar again … across the immense ocean ! *_*

Hải Âu




Dạo bước trên phố mùa đông luôn là một niềm xao xuyến dịu dàng của cô…Nhất là đi giữa những cơn hoa tuyết bay bay lất phất rơi cài lên tóc, lên vai áo… lấp lánh trong ánh đèn đường, hay đi cạnh dòng sông lung linh trăng sao đôi bờ tuyết trắng…luôn khơi lại cho cô những ký ức thanh xuân lãng mạn nồng nàn, đến giờ vẫn tha thiết chưa nguôi…

Nhớ về một ngôi nhà gỗ mộc mạc giữa vườn hoa xinh xinh với cánh cửa rào khép nhẹ ở thành phố Luân Đôn sương mù giăng kín… Nơi ấy có căn phòng nho nhỏ, ấm cúng của cô suốt 1 năm học A Level… Cô đã đi bộ từ đó đến trường qua những con dốc với đồi cây xanh ngắt…

Nhớ những ngày nghỉ đông thư giãn vui tươi ở nơi nhà bạn Phương Ngoc trọ học. Gia đình người chủ đi nghỉ lễ phương xa nên giao căn nhà lại cho Ngọc để rủ bạn bè về chơi kỳ nghỉ lễ này. Vậy là 4 đứa (cô cùng Phương Ngọc, Lan Phuong, Nancy) kéo nhau rảo bộ đi chợ, vừa đi vừa run cầm cập trong giá rét mà vẫn ca hát vang trời. Về đến nơi, mỗi đứa góp tay nấu nướng chuẩn bị các món ăn thơm ngon phưng phức (gà đút lò, cơm chiên Dương Châu, salad khoai tây cá ngừ, soup măng tây), thắp nến lung linh bày 1 bàn tiệc giản đơn, ấm nồng, rôm rả tiếng nói cười nắc nẻ, hồn nhiên kể chuyện người chuyện đời…Sau đó còn vừa nhâm nhi chén chè đậu xanh ngọt ngào nóng hổi vừa thưởng thức tiếng đàn dương cầm réo rắt của bạn Ngọc… Cô vẫn nhớ y nguyên những nhịp tim reo vang trong kỳ nghỉ ấy…chưa bao giờ phôi pha…

Khung trời đại học của đất nước Anh là nơi cô được ngắm tuyết rơi lần đầu tiên, cũng là nơi ghi dấu mối tình đầu lãng mạn của một cô gái Sài Gòn và chàng trai Hà Nội. Nơi cô và anh thường tranh hùng quyết liệt trong những trận bóng bàn, cờ vua vào các giờ nghỉ giải lao, nơi cô hay cùng anh bắt những chuyến xe bus, tàu điện ngầm để đi làm thêm ngoài giờ, hoặc về nhà anh để cùng làm bài tập….
Cũng là nơi anh và cô bạn thân chăm lo từng miếng ăn, giấc ngủ cho cô khi cô bị phát thủy đậu…. Có lẽ anh không biết được những ngày tháng ấy vẫn luôn ghi dấu trong cô rưng rưng…
Ừ, rồi nhớ buổi tiệc tối của cả trường trên chuyến thuyền xuôi dòng sông Seine lấp lánh trăng sao… Hôm đó cô và tất cả bạn bè đều trở thành những chàng trai, thiếu nữ diễm lệ, lịch lãm cùng nâng ly chúc mừng thành tích học tập của nhau trong học kỳ vừa qua và kể cho nhau nghe những dự định sắp tới của mình… Một đêm Paris của tuổi trẻ đầy mộng mơ và khát vọng…!

Nhớ đêm Giáng Sinh nơi Đại quảng trường Grand Place của Thành phố Brussels…. Cô cùng các các cô chú họ hàng bên Nội ngồi thưởng thức cafe, hot chocolate nghi ngút, thơm lừng trên tầng gỗ ấm cúng của 1 quán bên góc quảng trường, từ đó qua khung cửa sổ ngắm khung cảnh trượt băng sôi động của trẻ em, người dân thành phố ngay giữa quảng trường…trong tuyết trắng bay bay…

Và nhớ…tòa nhà công ty Regus tráng lệ, nơi cô chỉ là một cô gái tạp vụ 18 tuổi nhưng mỗi ngày làm việc ở đó là một ngày vui tươi, thú vị… Cô dọn dẹp, sắp xếp cho chỗ nào của văn phòng công ty cũng sạch sẽ, đầy đủ đồ ăn thức uống, hồ sơ giấy tờ gọn gàng, ngăn nắp, mỗi ngày gặp ai cô cũng nở một nụ cười tươi tắn và thỉnh thoảng pha trò…Những nhân viên đồng nghiệp trong công ty (dù là mang những chức vị cao cấp) luôn thể hiện tình cảm quý trọng cô. Có nhiều anh chị nói với cô rằng mỗi lần nhìn thấy cô làm việc xốc vác, sôi nổi từ phòng này qua phòng kia, từ tầng dưới lên tầng trên, họ cảm thấy bớt căng thẳng, thôi mệt mõi và hứng khởi thêm với công việc rất nhiều.

Ngày cô chia tay nước Anh, lên đường qua Mỹ, mỗi người của nơi ấy đã tặng cô một món quà nhỏ lưu niệm mà rưng rưng: “Tụi mình sẽ thiếu vắng lắm nụ cười đầy sức sống của nhỏ !”

…Những năm tháng tinh khôi tuyết trắng đó sẽ luôn làm ấm lòng cô trên mỗi chặng đường lạnh lẽo buốt giá mùa đông, để rồi tim cô lại khe khẽ nhẹ nhàng đón nắng gió mùa xuân thanh tân tươi trẻ đầy khát vọng…
Và đôi cánh hải âu sẽ lại vút bay lên… vượt triều sóng bể mênh mông…! *_*

Hải Âu




You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.

Comments are closed.