Ngẩn Ngơ Thu Nắng



* Ngẩn Ngơ Thu Nắng *


Vàng thu lại như thuở mây xưa
ta đang ở đâu…sao ngẩn ngơ
trời đêm hồn vọng… lời thơ vọng
đêm, mà như nắng không ngờ !

Xõa nắng ngàn năm qua tóc bay
nắng long lanh nỗi nhớ đong đầy
chiều chia trôi nắng buồn nhỏ lệ
ta – người, nhớ uống nắng để say…

ngỡ rồi biền biệt giấc hoàng hoa
ngỡ trăng rụng vỡ nụ tình hoa
ngỡ gió ôm đỉnh chiều nhạt nhòa
sao ngàn xưa hồ chưa phôi pha …

ta – người rồi cũng về thiên thu
nhớ thương lãng đãng mấy sương mù
ngày mai nằm xuống hồn theo nắng
ta – người, tương tư là thiên thu !

Hải Âu

Category: Thơ - My Poems
You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.

Comments are closed.