Mộng Ước




* Mộng Ước *



Long lanh như sương…
Ánh mắt người thương cuối trời xa khuất
Ướt hoài vọng xưa…xưa mấy chuyện lòng
Tình yêu anh ạ, một ngày ngỡ mất
vẫn giấu đợi chờ giữa những mênh mông…

Có đôi khi nụ cười như bật khóc
Xòe bàn tay đếm dấu những bàn tay
Có đôi khi mảnh đời lăn con dốc
Tóc xanh màu rồi tóc bạc ai hay !

Anh vai áo phong trần theo gió lộng
Bước chân nặng hành trang giấc núi sông
Say quá đỗi nhịp lòng như bão sóng
Âm ỉ một thời – em giấu thương mong

Em chưa thể yêu anh trong đời thực
như chưa thể hẹn ước chuyện nghìn trùng
Ta lỡ gặp trong một lần rất mộng
Nên đành thôi, chuyện tình cứ rưng rưng ….

Anh đã chạm vào đời em như gió
Khe khẽ xôn xao…dịu mát một thời
Thì đành nhé những điều không thể có
Ướp hương nồng thành mộng ước mà thôi

Long lanh như sương…
Ánh mắt người thương cuối trời xa khuất
Ướt hoài vọng xưa…xưa mấy chuyện lòng
Tình yêu anh ạ, một ngày ngỡ mất
vẫn giấu đợi chờ giữa những mênh mông…

 

Hải Âu

Category: Thơ - My Poems
You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.
No Responses