Hồn Thiên Nhiên (tri âm đối họa…)



Hãy một lần trở về những ngày gió nắng…

…để lắng nghe thiên nhiên thoáng gọi tơ lòng.

* Hồn Cây Cỏ *



Ta giấu nỗi buồn trong sương sớm
Khi mặt trời lên cuối chân đồi
Mùa thu khoác áo vàng đi xuống
Mỗi bước chân là chiếc lá rơi

Người đâu hiểu được hồn cây cỏ
Khép nép trong sương buổi sáng buồn
Người đâu hiểu được lời của gió
Thì thầm như khúc hát nhớ thương

Ta úp mặt mình sau khung cửa
Chạy trốn những tia nắng mặt trời
Chạy trốn tia nhìn như ánh lửa
Của đời và Người nữa, người ơi!

Ta giấu đời mình sau bóng tối
Làm quen với chiếc bóng trên tường
Quên mất mình mang bên ngực trái
Một trái tim dành để vấn vương

Người dẫu có nhìn qua khung cửa
Chắc cũng chẳng trông thấy được gì
Nào ai hiểu được hồn cây cỏ
Khi nắng lên rồi .. sương tan đi …


Khói Tím

* Hồn Gió *



Em giấu hồn nhiên trong mây sớm
tóc thả hoàng hôn thắm chân đồi
Ta – ngọn gió nhỏ chợt chùng xuống
Giữ dịu dàng …không để tóc em rơi…

Ta ngàn năm tương tư hoa cỏ
nghe đậm mùa hương thoáng vui buồn
Em có hiểu không lời của gió
thổi suốt đoạn trường thương nhớ thương !

Em cất mây chiều trong khung cửa
lại đem cơn bão tung lên trời
Ta nhặt sấm chớp thắp ngọn lửa
thắp lại lòng em nữa, em ơi !

Em giấu bình minh vào đêm tối
vẽ tím vu vơ một góc tường..
Ta chợt nhói lòng nơi phía trái
…đã chật sâu rồi những vấn vương !

Ta – Em dẫu cách một khung cửa
dẫu như hồn nhiên chưa hiểu gì
Ta vẫn là gió màu hoa cỏ
lộng mãi theo từng bước em đi…


Sương Trắng

* Hồn Nắng *



Anh tìm đến em một buổi sớm
Giấu bình minh ở lại chân đồi
Lòng trắng xóa gọi tràn mưa xuống
Thả nỗi niềm cuốn lá mùa rơi …

Anh bỏ gì đằng sau ngọn cỏ
Nét bâng quơ vui giữa nét buồn
Anh bỏ luôn linh hồn lạnh gió
Run run cười vỡ hết nhớ thương

Rồi nắng lên lồng qua ô cửa
Rực không gian hơn cả mặt trời
Anh thản nhiên bước vào khối lửa
Thấy em nhắm mắt không người ơi !

Anh chớ gục đầu trong bóng tối
Nhìn em hóa nắng loan trên tường
Con tim giọt lệ bên ngực trái
Vẫn thức hoài với nhịp vấn vương

Thời gian đứng im ngoài ô cửa
Anh ngó ra sẽ thấy những gì
Vẫn mưa gió đẫm hồn ngọn cỏ
Quay lại nhìn … chợt nắng tan đi …


Nắng Xanh

* Hồn Say *



ta giấu nỗi buồn trong ly rượu
sớm say chiều xỉn với mặt trời
mùa thu áo rách buồn lụ khụ
già thêm trăm tuổi với lá rơi

khi say vùi ngủ cùng cây cỏ
lúc tỉnh trời ơi lòng thật buồn
bởi nghe đâu đó trong lời gió
eo xèo ru mãi khúc nhớ thương

ta trố mắt nhìn qua khung cửa
tìm ai thấp thoáng giữa khung trời
đêm đen dài quá không thấy lửa
đom đóm bay đầy khói tím ơi

ta nhuộm đời ta thêm bóng tối
để rong chơi với bóng trên tường
nhét thêm chút mộng vào ngực trái
lăn lóc cùng đời chẳng vấn vương

hôm nay chợt thấy sau khung cửa
ánh mắt tròn xoe ngơ ngẩn gì
ta cười gửi hộ lời cây cỏ
khi tình yêu đến … thẹn thùng đi!


DreamStream

* Hồn Độc *



Ta giấu poison trong ly rụ
Anh uống xong hít thấy mặt trời
Đâu cần đợi đến già lụ khụ
Mùa thu nem này đủ nghỉ ngơi

Khi say sùi bọt cùng cây cỏ
Thẻng cẻng mà sung sướng khỏi buồn
Đêm đêm nương náu cùng cơn gió
Đám muỗi bay về cắn thí thương

Ta kéo lại rèm bên khung cửa
Có kẻ ngáy ngon ở ngoài trời
Đêm nay may quá hong có lửa
Hong thui đi đời đằng ấy ơi

Ta ngủ ngon lành trong bóng tối
Đâu hay có kẻ ở ngoài…tường
Lăn qua bên phải rùi bên trái
Đám muỗi no tròn cứ vấn vương

Sáng ra chợt thấy bên khung cửa
Một đống nèm trơ tưởng con gì
Miệng còn ngậm mấy thân cây cỏ
May mà chó sói chưa tha đi….!


Khói Tím

Category: Thơ - My Poems
You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.
No Responses