* Hoài Vọng Ngẩn Ngơ *
Lâu lắm rồi không thấy mây bay
Ta chừng như nhỏ lệ cuối ngày phai nắng
Đời vẫn xanh sao lòng người chưa thắm
sao không mỗi điêu tàn ta thương nhớ nhau thêm ?
Ta đâu muốn chỉ buồn nỗi đau riêng
người hiểu không … lòng ta hờ hững quá
Những thân quen ta nỡ nhìn xa lạ
tóc rối nhàu không chải bởi vì đâu ?
Không người ơi ! Ta không hề quên mau
những hoài vọng ngẩn ngơ chiều lên sóng
Cánh hải âu tan tác mùa biển động
lại đợi chờ năm tháng vút cao lên …
Kìa mỗi ngày đang đến nhẹ tênh
lòng xôn xao và … lòng chùng xuống
Đi giữa trời trái tim mầu hi vọng
dẫu thân xác rã rời vẫn nguyên vẹn hồn xanh…
Vâng … ta đã về ngang lối nhỏ
xin giữ dùm người chút hương mong manh !
Hải Âu
|
|
|
You can follow any responses to this entry through the
RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.