Giấc Xưa Biển Chờ

* Giấc Xưa Biển Chờ *


người nghìn năm một giấc chờ hóa đá
sóng thời gian phả trắng xóa tình xưa
gót về phôi pha hàn sương quá nửa
lòng đợi lòng vỗ ướt biển chiều mưa

đừng gợi nữa bốn mùa trùng dương ấy
tóc lại bay ngang ướt lệ xuân tàn
lối hạ chia phôi vàng phai mắt nắng
thu hoàng hoa thắm mơ chớm đông sang

người lại hóa đời thênh thang chờ nhau
quan hà một nỗi tri âm cơ cầu
ta ôm đàn cũ ru đầu gió cát
cho mộng người về hát sóng xôn xao
cho biển ngàn xưa thôi khóc phai màu …

mãi chờ đợi nhau !

Hải Âu

You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.

Comments are closed.