Chút Ngọt Ngào Mưa Nắng

Một thời thanh xuân…ta và ai cũng có…

Chút Ngọt Ngào Mưa Nắng chẳng thể phôi pha…



* Mưa Nắng Sân Trường *



Có giọt mưa còn rơi trên lá
Ướt những ngày xưa tóc rất dài
Có giọt nắng nằm trong trí nhớ
Hong một thời ước vọng chưa phai…

Em về lại… một chiều mưa trên tóc
Chợt nhớ còn quên trả một chiếc dù
Chiếc dù hình như một thời đẫm ướt
Che những khóc cười trên lối tương tư…

Anh về lại… những ngày dư nắng
Áo chẳng thư sinh… áo đã phong trần
Vẫn thoảng mồ hôi một thời rất trắng
Đợi cuối góc đường ngơ ngẩn bâng khuâng…

Mưa vẫn như xưa … mưa ngoài cửa lớp
Tiếng mưa – Lời giảng đã thành bài hát
Em vẫn như xưa … yêu mưa rất thật
Dẫu mưa đôi lần vương vương trên mắt…

Nắng vẫn như xưa… nắng vào trong lớp
Màu nắng, màu áo chợt thành bài học
Mộc mạc, trong ngần … anh thuộc, anh nhớ
Nhớ đến bây giờ nắng vẫn chưa xưa…

Ừ vẫn thế đó sân trường mưa nắng
Có quên được đâu … như mối tình đầu
Ta vẫn thế đó … bên nhau … im lặng
Mà như chúng mình … hơn cả yêu nhau !!

* Chuyên Toán gởi Chuyên Văn *



Anh là bay bướm dân Văn đó
Thiệt ghét … thơ tình lạc sang đây
Em là dân Toán hồn con số
Đọc thơ anh rồi … tính cứ sai ! blushing

Người ta hay cười dân Văn yểu điệu
Con trai Văn hay mộng mơ nhiều
Viết chữ “thích” cũng thành chữ “yêu”
Lãng mạn lắm và hồn thì nhiều dạ… thinking

Người ta hay chê dân Toán khô như đá
Con gái Toán nhìn chỉ một đường … (là đường thẳng í winking )
Gặp Người Dưng cũng như Người Lạ
Chẳng thèm lãng mạn để mà thương !

Văn và Toán, em – anh, và khoảng trống
Chả thèm quen, chả thèm biết làm gì
(dù nghe nói anh làm thơ hay lắm
và em là nàng thơ của tình si… ) whistling

Rồi tự dưng một ngày em quởn…đo khoảng trống
Mới phát hiện ra trong đầy ắp những thơ tình
Anh có gửi cho em một bài Toán
” 1 + 1 = 2 đứa chúng mình ?? ” ! idea

* Em Mười Bảy *



em đã thả tóc mây 17
bím tung tăng nay chảy suối huyền
em ác quá, đâu thèm chải
rối ta si dại tim rớt chông chênh

kìa em nhẹ gót chân 17
ta cuối phố run nhịp đợi chờ
…lại cầm hoa trên tay 17
hồn ta nở đóa ngẩn ngơ

rồi em tô mắt môi 17…
ướt sương hồng nắng chẳng phấn son
thiệt tình, em mĩm cười chi vậy ?
ta nhìn gương lược bỗng đâm hờn

và…ta thấy trái tim mình mới lớn
vụng theo từng bước em đi
em đừng cười, thằng con trai nào cũng vậy
ngang tàng cho mấy cũng là cây si !!!

thì em cứ tự nhiên 17
đừng thèm bén rễ cây si nào
kể cả ta, cũng đừng em nhỉ
vì ta chỉ thích lặng nhìn em…mưa nắng 17 xôn xao !

* Răng Khểnh *



Tại trời đó…sinh em răng khểnh
Mai này làm dữ khỏi mọc nanh
Một chiếc khoe duyên cùng thiên hạ
Chiếc còn lại dành để…dọa anh ! devil

Ừ … con gái hay cười như nắng
Giữa đời nghiêng lại chiếc răng thừa
Ai biểu người ta xui chạm mặt
Đêm về cho nhớ đến ngu ngơ…

Anh hờn chê : “răng em lòi sỉ
Răng dzì mọc hong đủ … lại dư !!! confused
Dracula chỉ đôi khi làm quỷ
Còn em ư…Ma Nữ nghìn thu !?” shame on you

Anh dụ bẻ đi chừa 1 chiếc
Là chiếc hồn nhiên dọa riêng anh
Mai này nụ hôn thôi vướng víu
một chiếc cũng đủ…chạm …tê răng !!! drooling

Sự thật răng em đâu có thừa
Chỉ mượn răng khểnh làm thơ chơi
Bởi vì … em đâu cần răng khểnh
Đã đủ lịm anh giữa nụ cười …

…cả một đời… day dreaming

* Lạ Lùng *



Ta không thích – mà người dưng đến lạ
lần đầu thôi đã gởi một nụ cười…
Ta không thích – rõ ràng là giận quá
cái ánh nhìn biêng biếc mãi không nguôi …

Ta ghét lắm – chưa quen mà đã nhớ
gọi tên ta trong cơn gió đầu mùa
Ta ghét lắm – cái gãi đầu ngờ nghệch :
“hình như mình… duyên nợ đã từ xưa… ”

Người thương lắm – mà ta thì lạ lắm
đã ghét ai … phải ghét đến kỳ cùng
ghét đến nỗi đêm về không ngủ được
viết thơ tình …như thế lạ lùng không ??

* Cái Cớ Thăm 1 Người *

(khi là bạn của cả 2 anh em trai mà shương shương người em… )



Kỳ thực là đến để thăm anh
Thoáng mở lời ra… lại không đành
Anh hỏi : “Em đến làm chi đó ?”
“Ừ thì … đến thăm anh của anh !” (xí… hỏi vô duyên quá mà ! phbbbbt )

Anh rót cho em một ly tình
Sao lời mời… mãi cứ lặng thinh ? confused
Trời sinh em ướt hồn sương trắng
Sợ lắm … uống vào ướt đẫm tim !

Anh cứ như vậy mơ hồ thế
Tiễn em bằng ánh mắt thật mềm
Em giận … quay đi …
…chợt nghe khẽ :
“Bao giờ … đến thăm anh của em ?” love struck

P.S Giờ mới nói…coi chừng late ! batting eyelashes

* Xuống Phố *



Hôm nào xuống phố cùng tóc nắng
Áo bay trắng cả mộng đầu mùa
Ngập ngừng dấu chân về lối nhỏ
Có một kẻ đợi, … khờ ghê chưa !

Ai biểu đợi … làm ai vu vơ
Về nghiêng mực tím rụng vần thơ
Vần thơ tím quá màu thương nhớ
Ðổ xuống phố cả chiều ngẩn ngơ

Cả chiều ngẩn ngơ sân trường trắng
trôi tinh khôi ánh mắt đầu đời
Có lối về dài thêm im lặng
Người theo người .. quên bước chia phôi !

Ôi …
Hôm nào xuống phố cùng tóc nắng
Vô tình cơn gió thổi rất dài…
Hình như có nụ hôn chạm phải
ai về … thương nhớ ngủ trên vai !

* Con Nít *



Đến với nhau…chi vậy anh nhỉ ?
Anh bảo : “thích làm babysitter
vì em vẫn là con nít !”
Ừa hén… cũng là lý do …

Con nít hay cười hay khóc
Cho anh trổ tài dỗ dành
Con nít hay thích vòi vĩnh
Biết có chìu nổi không anh ! smug

Hỏi anh, anh cười hong nói
Chỉ nhìn em muốn … rụng rời
Con nít giận rồi khóc thét
“Mai làm người lớn cho coi !!!” no talking

Anh chợt … : “Á thôi đừng bé …
Bé lớn rồi lắm ngừ thương …
Anh babysit sao nổi
Chắc bị chặn wánh đầy đường !” pirate

Thôi thì… cứ là con nít
Cho anh được dỗ một mình :
“Con nít ngoan nào… con nít
Con nít chỉ của riêng anh !” big hug

* Em Nghe Tình Thu Lá Bay Ngang *



Anh về theo ngàn yêu dấu xưa
có thấy chiều nay long lanh mưa ?
Hồn em chớm đong vừa giọt đắng
sao tình ơi…vẫn nắng sang mùa !

Anh nhớ gì chưa chiều hạnh ngộ
màu áo tinh khôi nắng sân trường
Em tuổi xanh…vướng hồn lá cỏ
Anh…vướng hồn em nụ nhớ thương

Gặp lại trên đoạn đường nắng phai
hồn nhiên như chưa yêu hôm nay
chỉ chìm trong mắt màu lưu luyến
có những đợi chờ trên tóc mai…

Từ đây sẽ đi qua thời gian
tuổi xuân phai, mộng xuân chưa tàn
Anh về…đất trời nghe gió nắng
em nghe tình thu lá bay ngang…

* Phượng *



Hôm nay nhìn chùm phượng tím
Nghe buồn… phượng cũng tha phương
Ta đâu còn giỏ xe đạp
chở phượng đi khắp phố phường …

Ừ nhỉ … phượng đây không đỏ
chắc vì thiếu màu để pha :
màu thắm môi cười cô nhỏ
má hồng… ánh mắt đi qua !

Nhớ xe đạp, rồi nhớ phượng …
tuổi thơ đánh rớt bên đường
Ước gì một ngày nhặt lại…
để làm cô bé quê hương !

* Ngộ Nghĩnh Ðã Xưa *



Hôm nay gặp lại cậu nhóc cũ
ngày ấy theo ta cả một thời
cái nắm tay xưa như con nít
vậy mà còn thương đến mê tơi…

Cậu nhóc…ờ thì…khờ khạo lắm
chỉ thích trầm tư cuối góc tường
Còn ta…lớp trưởng hay ca cẩm
chống nạnh hoài cũng đủ khó thương !

Vậy mà cậu nhóc thiệt to tim
dám nộp bài cho ta…thư tình
Ai đời thư bằng dĩa vi tính
đọc rồi…mới tá hỏa tam tinh

Vậy đó mặc nhiên mà cậu nhóc
leo tuốt vào trong tim của ta..
Ta thôi hồn nhiên… tức phát khóc
biết sao giờ…tống mãi không ra !

Và cũng hẹn thề…nghĩ là thương
cùng chia mưa nắng giữa sân trường
nắng mưa trong tính khí ta nữa
để lại bên đời bão một phương …

Ðường xưa rồi cũng chia đôi ngả
Chuyện tình có lúc cũng đi qua
Ta ôm ước vọng…về đất lạ
Cậu nhóc ngồi lại nhặt phôi pha…

Một ngày chợt giữa đời gặp lại
Nhóc cùng người yêu, ta … 3 người
gợi nhắc những vui buồn vụng dại
ngăn cách vỡ ra trong tiếng cười …
(Người yêu cậu nhóc thành em gái
em nè…chị phải chịu thua thôi !)
….
Ôi dấu yêu xưa là xa mãi
chỉ sân trường mưa nắng chưa nguôi…

…vậy thôi …

Hai đứa nghiễm nhiên là người lớn
bỏ lại sau lưng mối tình đầu
Ừ thì… không như người ta tưởng
chúng mình là ngộ nghĩnh trong nhau !

* Lỡ Chia Xa Cũng
Nhẹ Nhàng Gần Thêm *



Anh về thu gió nghiêng bờ
em khờ dại nên bất ngờ yêu anh !

….
anh đã đứng đó ngày xanh ….
lưng chừng ánh mắt em đành quay đi
hồn em nở đóa dậy thì
tình anh rụng xuống cội si dịu dàng
trường xưa ơi … mùa mênh mang
áo em thu cúc bay vàng lối mây
mưa cài em tóc gió lay
mưa cài anh suốt tháng ngày theo em
theo chiều nắng, theo trăng đêm
qua niềm vui, qua ưu phiền nhân gian
mai gặp nhau giữa hạ vàng
lỡ chia xa cũng nhẹ nhàng gần thêm !

* Sân Trường Giã Biệt *

Đây là bài cuối để chấm dứt chủ đề này….cũng như để cất vào một góc hồn mây bay những tháng ngày mưa nắng ấy



thu lại về khơi chuyện trường xưa
ru lá rêu phong gió thay mùa
ta vừa nghe tuổi đời bất chợt
như mình trẻ lại qua nắng mưa

bỡ ngỡ quá chưa mầu phượng tím
rụng xuống trăm bờ lạc quê hương
tuổi thơ thả theo con diều biếc
nên giờ biền biệt trời tha phương

ta ướm gót hài thương cổ tích
cứ ngỡ như mình vẫn mộng mơ
ta đem hồn thơ tô mắt biếc
ngờ đâu tô cả nét đợi chờ

ôi…
…vẫn ngẩn ngơ…

giờ bạn mười phương theo gió nắng
lưu bút giờ mang chép chuyện đời
“tao, mày” có đứa cài voan trắng
đâu còn mắt liếc lạc khơi khơi !

..thì thôi …

thôi nhé cổng trường đành khép lại
tiếng trống cùng kinh sử sau lưng
“tao, mày” nhớ để dành tay vẫy
cho một người giã biệt người dưng !

Hải Âu

Category: Thơ - My Poems
You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.
No Responses