* Anh Về Theo Giông Bão *
Biển…
bình yên từ lâu lắm
ướt cánh hải âu gọi bốn mùa
Em…
bình yên từ má thắm
ướt mắt chiều xanh sóng ngàn xưa …
Em ngỡ giông bão không về nữa
cuốn bụi phù vân cuối đoạn trường
ngỡ anh…
không về nữa
gót bụi phong trần khuất trời sương…
Hôm nay ngày thổi lại ngọn gió
Lạnh …
buốt …
giông bão …
bước anh về …
Biển … sóng bỗng dồn nghẹt thở
Có những chuyện lòng … ai sẽ nghe ?
Biển và bình yên – sao vẫn là định mệnh
cả những nhịp tim mãi chưa ngừng
Anh – cánh hải âu và bờ bến
Giông bão cứ ghé ngang mùa xuân !
Anh là người quen, rồi không quen
Em đã không nhớ, rồi nhớ
Anh đi, sao lại về nữa ….
Chuyện chúng mình…biết bao giờ thành ngày xưa ?
Hải Âu
|
|
|
You can follow any responses to this entry through the
RSS 2.0 feed. Both comments and pings are currently closed.